Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124


Đêm cuối thu năm ấy, làng Đồng Mỗ – huyện X., tỉnh Bắc Kỳ vẫn yên bình như mọi ngày. Ánh đèn dầu leo lét hắt ra từ những mái nhà tranh, tiếng chó sủa vọng xa, tiếng côn trùng khoan nhặt như ru giấc ngủ người dân sau buổi làm đồng.
Khoảng 21 giờ kém, tại trụ sở công an huyện, trực ban đang chuẩn bị chợp mắt thì tiếng chuông điện thoại bàn quay run rẩy vang lên dồn dập – thứ âm thanh lạc lõng giữa đêm, báo hiệu chuyện chẳng lành.
“Cứu tôi… cứu với! Nhà tôi… chết hết rồi! Trời ơi…”
Đầu dây là Nguyễn Văn A, 29 tuổi, công nhân xưởng cơ khí thị xã B. Giọng anh méo mó, đứt quãng, vừa nói vừa khóc. Anh khai vừa từ xưởng về, đi xe đạp hơn hai chục cây số về làng… và phát hiện cha mẹ cùng vợ nằm bất động bên mâm cơm tối.
Đội công an lập tức lên đường. Trong ánh đèn măng-sông, căn nhà cấp bốn hiện lên như chìm trong sương tử khí. Mâm cơm còn nguyên: bát rau muống luộc, nồi kho cá, chén nước mắm gừng… tất cả vương máu sẫm lại như đông từ lâu.
Người chết nằm ba nơi:
Ông Nguyễn Văn B., 63 tuổi – đầu gục xuống mâm cơm
Bà Trần Thị C., 60 tuổi – đổ ngang ngưỡng cửa buồng
Chị Lê Thị D., 25 tuổi – vợ anh A, ngã ngay lối ra sân, tay vẫn duỗi về phía cổng, như đã cố kêu cứu
Không dấu đột nhập. Không mất tài sản. Hung khí là dao phay bản lớn, vết chém sâu ngọt – tay rất khỏe, quen dao.
Vụ án khiến cả làng rúng động. Công an huyện lập tức báo tỉnh. Tin lan nhanh khắp xóm, dân làng thì thầm, bàn tán, ai cũng bàng hoàng.
Ban đầu, nhiều ánh mắt nghi ngờ hướng vào Nguyễn Văn A, người sống xa nhà. Nhưng anh có chứng cứ ngoại phạm rõ ràng: đồng nghiệp, ghi chép xưởng, và hàng xóm thấy anh đạp xe về lúc gần 21h. Anh chỉ còn biết thẫn thờ ngồi bên hiên, run rẩy như người mất hồn.
Các điều tra viên thời ấy kinh nghiệm già dặn, từng thấy nhiều vụ án vì tình cảm, ghen tuông, lòng tự ái. Họ dò xét mối quan hệ của chị D. – nhưng kết quả hoàn toàn trong sạch. Cô D. sống hiền lành, chuẩn mực, là giáo viên trẻ mới về làng.
Hai ngày trôi qua không manh mối. Trời làng vẫn trong vắt, nhưng không ai ngủ được; nhà nào cũng chốt cửa, đàn ông thay nhau thức giữ nhà.
Cho tới khi một cán bộ trẻ nghe được câu chuyện từ bà hàng xóm già – bà Tư M.:
“Sáng hôm đó, con chó của nhà Lê Văn E., 45 tuổi – đồ tể trong làng, chạy sang sân nhà ông B. phóng uế.
Bà C. lấy chổi đuổi, lỡ đập trúng làm nó què chân.
Thằng E. đang mổ lợn nghe chó kêu, cầm dao phay sang chửi ầm. Nó gầm trước mặt cả xóm:
‘Tao không để yên cho nhà này đâu!’”
Bà Tư hạ giọng, mắt nhìn ra sau vườn, như sợ ai nghe thấy:
“Cả làng ai chả biết nó cộc tính, uống rượu nhiều, nóng như than đỏ…”
Chỉ một câu đó, hướng điều tra thay đổi hoàn toàn.
Công an bất ngờ khám nhà Lê Văn E.
Hắn run lên khi nghe hỏi giờ giấc tối hôm đó. Vợ hắn khai:
“Chiều hắn ngồi uống rượu, mặt hằm hằm nhìn con chó.
Đến chập tối nghe bên nhà ông B. cười nói ăn cơm, hắn bật dậy nói ‘Tao đi một lúc’.
Về chừng hai mươi phút sau, mặt tái mét… rồi ra giếng tắm như điên, vò quần áo, giấu con dao đâu mất…”
Tìm kiếm kỹ, người ta phát hiện con dao phay bị chôn dưới đống trấu sau chuồng gà.
Trong kẽ gạch bể nước, vết máu loang còn đọng lại.
Một sợi tóc dài, quấn trong rãnh thoát nước – trùng với tóc nạn nhân.
Lê Văn E. quỳ sụp xuống, tiếng hắn như con trâu bị thọc tiết:
“Tôi… tôi mất hết lý trí… nó đánh què con chó nhà tôi… chúng nó cười… tôi tưởng chúng nó khinh tôi…”
Trong men rượu và sự tự ái mù quáng, hắn đã hóa quỷ.
Năm 1975, đất nước vừa sang trang mới. Người dân mong hòa bình, mong cấy cày yên ổn. Nhưng chỉ một phút nóng giận, một con dao quen tay, một chén rượu sai thời…
Ba mạng người bay theo một con chó què.
Một gia đình tan nát.
Một làng quê mất ngủ ròng rã.
Nguyễn Văn A đứng trước cánh cửa sập, ôm ba di ảnh, đôi mắt trống rỗng, khô như lá tre cuối mùa.
Không có bản án nào xoa dịu được nỗi đau ấy.
⚠️ CẢNH BÁO NỘI DUNG
Câu chuyện dưới đây chỉ là truyện trinh thám hư cấu, không phải tin tức hay sự kiện có thật.
Toàn bộ tình tiết và nhân vật được AI sáng tạo ra với mục đích giải trí và nâng cao nhận thức cho người xem.
Hãy đón nhận nội dung với tinh thần giải trí và học hỏi, không suy diễn hay liên hệ đến đời thực!