Chấn Động Lật Thủy: Chủ Quán Chay H.ấp D.iêm Nhân Viên, Phân Xác Làm Giò Chay

Chấn Động Lật Thủy: Chủ Quán Chay Lợi Dụng Nhân Viên, Phân Xác Làm Giò Chay

Thành phố Lật Thủy – Phúc Kiến, năm 2018. Mưa phùn lất phất phủ lên con phố cổ yên bình, ánh đèn đường phản chiếu lên nền gạch ướt ánh vàng trầm mặc. Cuộc sống nơi đây vốn chậm rãi, thanh bình – đặc biệt khu phố Hương Liên, nơi tập trung nhiều quán chay, chùa chiền và người theo lối sống thanh tịnh.

Không ai ngờ được rằng chính nơi thiền vị nhất ấy… lại ẩn giấu một bóng tối kinh hoàng.

1. Nghi ngờ từ một miếng giò chay

Khoa – một kỹ sư sinh học, người vốn nổi tiếng cẩn trọng, ăn chay trường đã 7 năm. Anh thường ghé quán An Lạc Trai – nơi được xem là chuẩn mực thanh sạch. Chả lụa chay ở đây được ca ngợi là “ngon nhất thành phố”.

Thế nhưng hôm đó, khi nếm miếng giò chay, Khoa khựng lại.

Mùi vị ấy… không giống bất cứ loại protein thực vật nào. Nó có độ đạm lạ, mùi nhẹ thoang thoảng mà bản năng sinh học của anh lập tức nhận ra.

Không phải thực vật.

Đêm đó, anh lặng lẽ lấy mẫu mang về phòng thí nghiệm của công ty.

Khi kết quả hiện lên, Khoa tái mặt:

ADN người – 99,9% trùng khớp mẫu người.

Trong khoảnh khắc ấy, cơ thể anh lạnh toát. Mọi giác quan như bị bóp nghẹt. Anh không dám tưởng tượng điều gì đang diễn ra phía sau căn bếp thanh tịnh kia.

Sự bình yên của thành phố Lật Thủy bắt đầu rung chuyển… từ một miếng giò chay.

2. Chuyên án CC18

Công an nhận được báo cáo khẩn từ Khoa ngay trong đêm. Đại tá Tư Minh – Trưởng phòng cảnh sát hình sự – lập tức triệu tập đội đặc nhiệm.

Chuyên án mật được lập, mang mã hiệu: CC18 (“Chay – 2018”).

Trinh sát được cài vào dưới dạng khách thường xuyên, thậm chí cải trang thành người bán hàng rong, tài xế giao hàng, khách du lịch.

Mọi món ăn được lấy mẫu âm thầm.
Một phòng xét nghiệm độc lập được điều động dùng mã danh.

Kết quả cuối cùng trả về:

ADN người – dương tính. Không thể sai.

Điều khiến đội điều tra đau đầu là:

  • Hoạt động kinh doanh hợp pháp

  • Giấy tờ vệ sinh thực phẩm đủ

  • Không có báo cáo mất tích quanh khu vực

Chỉ duy nhất một điều kỳ lạ:

14 nhân viên tạp vụ từng làm tại quán biến mất trong 3 năm.
Gia đình họ nhận được tin “đã về quê”, rồi mất liên lạc hoàn toàn.

Một lớp sương nghi ngờ bao phủ.

3. Nữ trinh sát bí mật

Linh – nữ trinh sát trẻ, sắc sảo, quyết đoán – được chọn vào vai nhân viên mới tuyển của An Lạc Trai. Cô được cài vào thay thế vị trí một nữ tạp vụ “nghỉ việc đột ngột”.

Chủ quán – Trần Văn Nhựt, người đàn ông trung niên dáng hiền, đầu cạo, mặc áo lam như một người tu hành. Gương mặt luôn nở nụ cười từ bi.

Nhürt nói giọng nhẹ như gió:

“Ở đây, chúng ta phục vụ lòng từ. Ai làm sai – nghiệp sẽ mang đi.”

Một câu nói nghe hiền… nhưng khiến Linh gai sống lưng.

Công việc trôi qua một tuần đầu đầy bình yên. Nhưng càng về khuya, Linh càng nhận ra những điều bất thường:

  • Cửa kho lạnh luôn khoá bằng khóa điện tử

  • Mùi tanh thoang thoảng trong đêm

  • Nhân viên không được phép rời quán sau 9 giờ tối

  • Camera chỉ hướng vào bếp – không hướng ra kho lạnh

Và hơn hết – ánh nhìn của Nhựt mỗi khi quan sát nhân viên trẻ. Không giống sự hiền hòa tĩnh tại như vẻ ngoài.

Giống ánh mắt săn mồi.

4. Lời mời tiến vào bóng tối

Ngày thứ 17, sáng tinh mơ, Nhựt gọi Linh lên phòng riêng trên tầng hai.

Không gian trang trí như phòng thiền: tượng Phật, trầm hương, chuông gió.

Nhựt cười hiền:

“Tối nay, chúng ta làm lễ thanh tịnh hóa linh hồn. Con là người đủ duyên, ta chọn con tham dự.”

Linh cúi đầu giấu ánh mắt sắc lạnh. Tim đập mạnh, nhưng cô vẫn giữ bình thản.

“Dạ, con cảm ơn sư phụ.”

Nhựt đặt tay lên vai cô – lạnh toát.

“Đêm nay, 2 giờ sáng. Không được báo cho ai.”


Linh trở lại bếp, gửi tín hiệu mật qua thiết bị ngụy trang trong đồng hồ. Đội chỉ huy lập tức ra lệnh đột kích im lặng lúc 5 giờ sáng, đề phòng nghi lễ thực chất là thời điểm ra tay.

Không ai dám mạo hiểm để thêm một nạn nhân biến mất.

5. Đêm nghi lễ

2 giờ sáng. Căn bếp vang tiếng tụng kinh từ loa nhỏ. Nhựt mặc áo dài xám, tay cầm chuỗi hạt. Hắn dẫn Linh xuống khu bếp ngầm phía sau nhà kho.

Khi cửa mở, một mùi tanh lạnh xộc lên. Bên trong là:

  • Bể nước lớn phủ bọt trắng

  • Những túi thịt màu nhợt treo trên móc

  • Một bàn gỗ dính vệt lạ – không phải vết thực phẩm thông thường

Linh biết chỉ cần một sơ suất… tính mạng sẽ ở dưới lớp đất lạnh này.

Nhựt mỉm cười. Nhưng đôi mắt hắn trống rỗng như vực sâu.

“Con biết không? Xác thanh tịnh… giúp ta siêu hóa.”

Linh siết nắm đấm.

Đúng lúc Nhựt giơ tay ra sau lưng – dường như định lấy vật gì đó – cửa tầng trên bật mở mạnh.

“Cảnh sát! Đứng yên!”

Đội đặc nhiệm tràn vào như cơn lốc.

Nhựt quay lại, mặt biến dạng vì phẫn nộ. Hắn gào lên:

“Chúng nó tự nguyện! Các người ngăn ta thành Phật!”

Hắn lao đến bàn dụng cụ. Nhưng trong tích tắc, Linh quật ngã hắn xuống nền xi măng lạnh ngắt.

Còng số 8 khóa lại. Nhựt rú lên như một con thú bị tước mất hang ổ.

6. Sự thật trong căn bếp địa ngục

Kho lạnh bật mở.

Ánh đèn pin lia qua. Những tiếng thở gấp vang lên từ đội điều tra.

  • Xô thịt người ngâm muối

  • Ba thi thể trong tủ đông

  • Hầm xử lý xác dưới nền bếp

  • Dụng cụ phân xác được lau chùi cẩn thận

  • Cả… một bộ xương trắng đã lộ sọ

Hình ảnh tưởng như chỉ có trong truyện kinh dị.

Nhựt cười điên loạn:

“Các người không hiểu! Ta ban cho họ sự thanh tịnh!
Thân xác họ… nuôi dưỡng hàng ngàn người thanh chay!”

Đại tá Minh siết chặt tay.

“Không phải thanh tịnh.
Ngươi là kẻ giết người hàng loạt.

7. Lời thú tội

Trong phòng hỏi cung, Nhựt không cúi đầu hối lỗi. Hắn ngồi thẳng, ánh mắt rỗng lạ lùng.

Hắn kể hắn tin vào tà đạo lệch lạc: ai “trong sạch” càng nhiều thì linh hồn càng mạnh khi bị hiến tế. Hắn “tuyển” nhân viên trẻ, gài họ ở lại, rồi lợi dụng họ trước khi tước đi sinh mạng.

“Ta cứu họ khỏi đời trần tục.
Họ dâng thân xác – ta nâng linh hồn.”

Không ai trong phòng không rùng mình.

8. Bản án và hồi chuông cảnh tỉnh

Nhựt bị tuyên:

  • Tử hình vì giết người hàng loạt

  • Xâm hại

  • Phi tang xác

  • Tội ác man rợ, có kế hoạch, không mắc bệnh tâm thần

Vụ việc gây chấn động Lật Thủy, lan rộng toàn Trung Quốc. Người ta nhìn lại niềm tin, nhìn lại những nơi tưởng như thanh tịnh lại che giấu ác tâm.

Quán An Lạc Trai bị niêm phong vĩnh viễn. Con phố Hương Liên từ đó không còn ồn ào như xưa. Dưới mái hiên những ngôi chùa nhỏ, người dân thành kính chắp tay cầu cho vong hồn những người xấu số được siêu thoát.

Khoa – người đầu tiên phát hiện – đứng lặng trước bảng phong tỏa quán, khẽ nói:

“Chỉ cần một nghi ngờ đúng lúc… đã cứu bao mạng người.”

Linh tiếp tục nhiệm vụ khác. Nhưng vào những đêm thanh vắng, cô vẫn nhớ ánh mắt những người trẻ trong văn phòng tuyển dụng quán năm nào – những người chưa từng có cơ hội trở về nhà.

Và ở một góc ký túc xá công an, chuỗi trinh sát file CC18 được lưu lại – như lời nhắc nhở rằng bóng tối luôn ẩn mình dưới lớp áo đạo mạo nhất.

⚠️ CẢNH BÁO NỘI DUNG

Câu chuyện dưới đây chỉ là truyện trinh thám hư cấu, không phải tin tức hay sự kiện có thật.
Toàn bộ tình tiết và nhân vật được AI sáng tạo ra với mục đích giải trí và nâng cao nhận thức cho người xem.
Hãy đón nhận nội dung với tinh thần giải trí và học hỏi, không suy diễn hay liên hệ đến đời thực!

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *