Phật dạy: “Đừng trú ngụ trong quá khứ, đừng mơ tưởng về tương lai, hãy an trú trong giây phút hiện tại.”

Phật dạy:
“Đừng trú ngụ trong quá khứ, đừng mơ tưởng về tương lai, hãy an trú trong giây phút hiện tại.”

Câu dạy này nghe qua tưởng như đơn giản, nhưng lại chứa đựng bí quyết giúp hàng triệu người thoát khỏi vòng xoáy lo âu. Bởi phần lớn những khổ đau trong đời không đến từ sự việc thực tế, mà đến từ tâm trí chúng ta luôn rong ruổi. Khi thì tiếc nuối quá khứ, lúc lại phấp phỏng tương lai, còn hiện tại thì bị bỏ quên.

Bạn thử nhớ lại: có phải rất nhiều đêm bạn trằn trọc vì những chuyện đã qua, tự trách mình lẽ ra nên làm khác đi? Hoặc có những ngày bạn ngồi yên mà tâm trí vẫn như chạy đua, lo lắng về điều chưa xảy ra, sợ hãi những gì chưa rõ? Những lo lắng ấy không làm thay đổi quá khứ, cũng chẳng bảo đảm tương lai, mà chỉ làm tâm ta mệt mỏi hơn.

Phật nhắc ta rằng: quá khứ đã khép lại, tương lai chưa đến, chỉ có hiện tại là thật sự tồn tại. Mỗi hơi thở, mỗi bước chân, mỗi giây phút ta đang sống mới chính là đời sống thật. Nếu ta bỏ lỡ hiện tại, nghĩa là ta đang bỏ lỡ cả cuộc đời.

Thực tập sống trong hiện tại không phải là bỏ mặc tương lai hay phủ nhận quá khứ, mà là nhận diện và trân quý từng khoảnh khắc đang diễn ra. Khi ăn, chỉ biết mình đang ăn; khi đi, chỉ biết mình đang đi; khi thở, chỉ biết mình đang thở. Nghe có vẻ đơn giản, nhưng chính sự đơn giản đó lại là chìa khóa mở ra bình an.

Hãy thử một lần, khi lo lắng ập đến, bạn dừng lại, hít một hơi thật sâu và thở chậm ra. Tự nhủ thầm: “Ta đang ở đây. Ta còn sống. Ta còn cơ hội.” Ngay lập tức, tâm trí sẽ dịu xuống, giống như một đứa trẻ được vỗ về.

Sống trong hiện tại cũng là cách để ta biết ơn những điều nhỏ bé quanh mình. Một chén cơm nóng, một cơn gió nhẹ, nụ cười của người thân… tất cả đều là những món quà mà khi tâm ta còn mải rong ruổi, ta thường không nhận ra. Khi đặt tâm vào hiện tại, ta sẽ thấy hạnh phúc không nằm ở đâu xa, mà luôn hiện hữu quanh mình.

Thực tập mỗi ngày một chút, ta sẽ nhận ra rằng lo lắng vốn chỉ là sản phẩm của tâm trí. Khi ta không chạy theo chúng, chúng sẽ dần tan biến. Giống như mây trên trời, lo lắng đến rồi đi, không thể làm hại bầu trời trong sáng bên trong ta.

Nếu bạn đang khổ vì lo lắng, hãy nhớ lời Phật dạy. Hãy an trú trong giây phút này, bởi đây chính là khoảnh khắc duy nhất bạn có thật sự trong tay. Và khi tâm bạn thật sự có mặt, bình an sẽ không cần tìm kiếm nữa – nó đã ở ngay trong trái tim bạn rồi.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *