Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Nhà bà Tám ở cuối làng Cẩm Thủy nổi tiếng bao năm vì đàn vịt hàng trăm con, cho trứng to, lòng đỏ vàng ươm. Nhưng 4 tháng nay, cả làng xôn xao vì một chuyện kỳ lạ: trứng vịt nhà bà Tám bồng dưng chuyển màu xanh lè, đập ra thì lòng đỏ xám ngoét, bốc mùi hắc khó chịu. Đàn vịt cũng lụi dần, cứ ba ngày lại có hơn hai chục con lăn ra chết, mắt đục ngầu, chân co quắp.
Dân tình đồn đại đủ thứ, bà Tám vốn tính cởi mở nhưng nay mặt mày lúc nào cũng đượm buồn, chỉ lắc đầu: “Ta:o nuôi vịt cả đời, có bao giờ thấy chuyện quái gở thế này đâu.”
Bà kiểm tra thức ăn, nước uống, chuồng trại – tất cả đều bình thường. Bà gọi bác sĩ thú y từ huyện về, nhưng họ cũng bó tay, chỉ kết luận mơ hồ: “Có thể là một loại bệnh lạ.” Bà Tám không tin. Bà bắt đầu để ý những chi tiết nhỏ: dấu chân lạ quanh chuồng vịt, vài bao cám bị rạch, và cả tiếng động lạch cạch bên bờ sông vào nửa đêm. Bà nghi có kẻ phá hoại, nhưng ai? Và tại sao?
Một sáng sớm, khi sương còn giăng mờ, bà Tám ra chuồng vịt như thường lệ.
Lần này, bà không thấy đàn vịt quen thuộc đang tụ tập kêu “cạp cạp” đòi ăn. Chuồng vịt trống trơn, tanh hôi một mùi lạ. Bà Tám tá hỏa, chạy vội ra bờ sông – nơi đàn vịt thường được thả tự do. Cảnh tượng trước mắt khiến bà khuỵu xuống: hàng trăm con vịt nằm la liệt dọc bờ sông, bụng trương phình, lông bết lại. Một vài con còn thoi thóp, cố gắng vẫy cánh yếu ớt rồi cũng bất động.
Đau đớn tột cùng, bà Tám gào khóc thảm thiết. Tiếng kêu của bà vọng khắp cánh đồng, đánh động cả những người dân đang bắt đầu ngày mới. Mọi người vội vã chạy đến, ai nấy đều kinh hoàng trước cảnh tượng hãi hùng. Tiếng xôn xao bàn tán nổi lên, xen lẫn những tiếng thở dài thương cảm.
Trong lúc mọi người còn đang hoang mang, ông Hai, một người dân làng có kinh nghiệm nuôi gia cầm lâu năm, chợt phát hiện ra một vệt bùn non kéo dài từ chuồng vịt ra đến bờ sông. Vệt bùn có những dấu chân nhỏ lạ thường, không giống dấu chân người hay bất kỳ loài vật nào quen thuộc trong vùng. Ông Hai lần theo dấu vết, dẫn đến một bụi tre rậm rạp gần cuối làng. Tại đây, mọi người kinh ngạc phát hiện một chiếc thuyền nan nhỏ được ngụy trang khéo léo, bên trong còn vương vãi những gói bột màu trắng đục, bốc lên mùi hóa chất nồng nặc.
Lúc này, anh Ba “cụt”, một thanh niên lêu lổng trong làng bồng tái mặt, lấm lét tìm cách lấn trốn khỏi đám đông. Vài người nhanh mắt đã kịp giữ anh ta lại. Dưới sự truy hỏi gắt gao của dân làng và sự chứng kiến của công an xã vừa tới, anh Ba “cụt” cuối cùng đã cúi đầu thừa nhận hành vi đê hèn của mình. Hóa ra, anh ta завидовал sự thành công của đàn vịt nhà bà Tám, muốn hạ uy tín của bà để rồi tung tin đồn nhảm, ép bà bán rẻ đàn vịt cho hắn. Hắn đã bí mật đổ chất độc vào thức ăn và nguồn nước của đàn vịt trong suốt thời gian qua.
Phần Kết:
Sự thật được phơi bày khiến cả làng Cẩm Thủy phần nộ. Anh Ba “cụt” bị pháp luật trừng trị thích đáng. Bà Tám dù vô cùng đau xót trước sự mất mát của đàn vịt, nhưng cũng được an ủi phần nào bởi sự quan tâm, chia sẻ của bà con lối xóm. Mọi người cùng nhau giúp bà dọn dẹp chuồng trại, động viên bà cố gắng vượt qua khó khăn.
Với sự hỗ trợ của chính quyền địa phương và kinh nghiệm nuôi vịt lâu năm, bà Tám dần dần gây dựng lại đàn vịt. Trứng vịt nhà bà vẫn to, lòng đỏ vẫn vàng ươm, tiếng “cạp cạp” lại rộn rã vang vọng khắp xóm làng. Câu chuyện về đàn vịt xanh lè năm ấy trở thành một bài học đắt giá về lòng зависть và sự đoàn kết, yêu thương trong cộng đồng làng quê Cẩm Thủy. Bà Tám vẫn tiếp tục nuôi vịt, không chỉ vì kế sinh nhai mà còn để chứng minh cho mọi người thấy cái thiện luôn chiến thẳng cái ác, và sự chân thật, cần cù sẽ luôn được đền đáp.