Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Sông Mã.
Dòng nước đỏ phù sa, trầm mặc như tấm lưng già của đất trời Thanh Hóa. Người sống bên sông quen với sương sớm, lưới nặng, mênh mang sóng. Nhưng sáng hôm ấy, mặt nước hiền hòa bỗng hóa ranh giới giữa bình yên và kinh hoàng.
Ông Sáu Tuấn — lão ngư hơn 40 năm thả lưới — chèo thuyền ra sông khi trời còn vương hơi sương. Mẻ lưới cuối cùng được buông như hàng nghìn buổi sáng khác. Nhưng khi kéo lên, tay lưới nặng bất thường, khiến tim ông bỗng đập gấp. Cá lớn? Hay may mắn trời cho?
Không.
Thứ kéo lên không phải cá.
Không phải gốc cây.
Mà là một bộ hài cốt người, quấn rong rêu, áo thịt thời gian đã rữa. Chân bị buộc dây thừng, gắn vào nửa phiến đá cối xay lúa nặng hàng chục kg — cách chết chỉ dành cho kẻ không được phép nổi lên mặt nước.
Ông lão hét lên. Tiếng gào xé tan màn sớm. Mẻ lưới bị vứt xuống, thuyền quay đầu. Tin báo về chính quyền. Hiện trường lập tức phong tỏa.
Đại tá Nguyễn Văn Hiếu — trưởng phòng CSHS Công an Thanh Hóa — trực tiếp chỉ huy.
Pháp y làm việc.
Căn cứ xương, cấu trúc, tuổi mòn khớp → đàn ông 50–60 tuổi.
Giám định carbon & mức độ phân hủy → tử vong cuối 2017 đến giữa 2018.
Nghĩa là 5 năm nằm dưới đáy sông.
Không giấy tờ. Không mảnh vải. Không dấu vết nhận dạng.
Dòng sông trả lại một sinh mệnh, nhưng cướp đi danh tính.
Câu hỏi đầu tiên: Nạn nhân là ai?
Câu hỏi thứ hai, đáng sợ hơn:
Ai dìm ông ta xuống sông — và tại sao?
Hàng trăm hồ sơ mất tích từ 2017–2019 được lật lại. Không khớp. Thời gian trôi. Tinh thần điều tra căng như dây đàn. Người dày dạn kinh nghiệm cũng nản.
Đại tá Hiếu mất ngủ. Ghim đỏ trên bản đồ vẫn đứng lẻ loi — không mũi tên hướng đi.
Trung úy trẻ Lê Minh Khôi — ít kinh nghiệm, nhiều kiên trì — được giao rà lại hồ sơ từng bị loại. Trong căn phòng mùi giấy cũ, anh tìm thấy hồ sơ trình báo tháng 7/2018:
Ông Lê Duy Tín — 55 tuổi — chủ vựa nông sản lớn ở Vĩnh Lộc — mất tích.
Người báo: con trai độc nhất Lê Hoàng Anh (25 tuổi).
Có mặt lúc báo: vợ kế Trịnh Thu Hà (28 tuổi).
Ghi chú cán bộ năm xưa:
Con trai trình báo lạnh, trả lời hời hợt, nói cha “bỏ theo phụ nữ khác”.
Vợ trẻ im lặng, né tránh, muốn kết thúc nhanh.
20 ngày sau báo mất tích → bán sạch tài sản → biến mất khỏi địa phương.
Một gia đình mất người nhưng không khóc.
Một cuộc biến mất có tính toán.
Khôi ôm hồ sơ chạy tới phòng Đại tá Hiếu. Bản năng của người từng phá nhiều vụ án nhói lên: đây không phải mất tích — đây là án mạng.
Tổ trinh sát bí mật về Vĩnh Lộc — vỏ bọc rà soát vụ mất tích cũ.
Ban đầu — chỉ sự dè chừng. Nhưng ở làng nhỏ, bí mật khó chôn.
Người đầu tiên mở lời: bà Tám — hàng xóm sát nhà ông Tín.
Bà thì thầm như sợ gió nghe thấy:
“Thằng Hoàng Anh với mẹ kế nó… có gì đó mờ ám. Đêm nào cũng thấy nó lẻn sang phòng con Hà.”
Thêm lời từ người làm công:
“Tôi từng thấy họ thân mật trong kho.”
Dòng sông chưa nói, nhưng hàng xóm đã nói hộ:
Loạn luân — dâm tình — tham vọng.
Nếu ông Tín phát hiện?
Nếu tài sản kia là miếng mồi béo ngậy?
Động cơ đã đủ.
Vấn đề còn lại: chúng đang ở đâu?
Tài khoản ngân hàng — im lặng.
Thuế — không.
Facebook — xóa.
Họ hàng — mất liên lạc.
Xuất cảnh — không.
Như thể hai người bốc hơi khỏi đất nước.
Nhưng đại tá Hiếu biết:
Không ai biến mất hoàn toàn. Chỉ có người tìm chưa đủ sâu.
Một người dì họ xa — sống ở Bình Phước — nhớ một cuộc điện thoại bốn năm trước:
“Nó bảo đang ở Tây Nguyên. Nơi đất rộng, trồng sầu riêng… rồi tắt máy ngay.”
Chỉ vậy. Nhưng đủ để khoanh vùng.
Tây Nguyên — 5 tỉnh — nhiều nơi trồng sầu riêng.
Hồ sơ doanh nghiệp lọc gắt gao:
Tìm cơ sở nông nghiệp mới xuất hiện trong 5 năm — chủ từ miền Bắc.
Cuối cùng: Trang trại Hoàng Hà Viên — Đắk Nông.
Chủ: Lê Văn Hoàng, 30 tuổi, quê Thanh Hóa.
Vợ: Trịnh Ngọc Hà.
Tên thay, đời thay, nhưng mặt không thay.
Chúng không trốn chạy.
Chúng giàu lên từ tài sản cướp được.
Không đột kích. Không còng tay vội.
Muốn gẫy ý chí — phải để đối phương diễn nốt màn cuối.
Đội công tác mặc sắc phục đến tận trang trại.
Hoàng Anh xuất hiện: vạm vỡ, tự tin, như một doanh nhân thành đạt. Hà đứng sau: sắc sảo nhưng ánh mắt hoảng.
“Chúng tôi điều tra lại vụ cha anh mất tích.”
Thoáng mất bình tĩnh. Nhưng Hoàng Anh đổi gương mặt nhanh như bật công tắc:
“Tôi tìm ông ấy nhiều năm… Mời các anh vào.”
Hắn diễn vai người con hiếu thảo đến xuất sắc. Nói về đau buồn, hành trình tìm cha — như học thuộc kịch bản.
Đại tá Hiếu lặng nghe, quan sát:
Không có nỗi đau. Chỉ có diễn xuất và nỗi lo trong đáy mắt.
Rồi anh tung đòn:
“Chúng tôi tìm thấy một bộ hài cốt nghi là cha anh. Cần mẫu ADN đối chiếu.”
Hoàng Anh sụp xuống — diễn nước mắt hoàn hảo.
Tự nguyện cho mẫu.
Ký trát định mệnh bằng chính nước bọt của mình.
99,99% cha — con.
Không còn nghi ngờ.
Tờ mờ sáng, trang trại bị bao vây. Không còi, không ồn.
Đại tá Hiếu bước vào, đặt tờ kết quả lên bàn:
“Đó là cha anh.”
Hoàng Anh bắt đầu diễn tiếp thì…
Cửa phòng bật mở.
Một cỗ hòm gỗ được mang vào — đặt giữa phòng khách trang trại triệu đô.
“Chúng tôi mang ông ấy về nhà.”
Nắp mở.
Bộ hài cốt nằm im.
Phiến đá và dây thừng đặt ở chân — bằng chứng của 5 năm tội ác.
Không tiếng quát.
Chỉ tiếng im lặng sát tim.
Hoàng Anh trắng bệch.
Thu Hà nấc nghẹn — rồi gào như kẻ bị kéo lại địa ngục.
“Là tôi… là tôi đã bỏ thuốc! Chúng tôi chở xác đi suốt đêm… buộc đá… ném xuống sông…”
Lời thú tội tuôn ra giữa cơn hoảng loạn — ngay trước bộ xương người họ hạ sát.
Còng số 8 lạnh buốt khép lại.
Đông nghẹt người.
Hai kẻ từng sống như vua đứng lặng trong vành móng ngựa. Không nhìn nhau.
Công tố viên:
“Họ không chỉ giết một người.
Họ giết một người cha – một người chồng.
Giết cả đạo đức, luân lý, nhân tính.”
Mọi lời biện hộ vô nghĩa.
Tử hình — cả hai.
Mạng trả mạng.
Lòng tham trả bằng máu.
Giấc mơ trốn tội vụn nát.
Sông Mã trở lại lặng im, nhưng người ta kể mãi câu chuyện ấy:
về ông ngư dân kéo lên bóng ma bị dìm dưới nước,
về đứa con bán linh hồn cho tham vọng,
về người đàn bà chọn dục vọng thay lương tâm,
và về công lý — đến chậm nhưng đến đủ.
Kẻ thủ ác có thể trốn khỏi quê nhà.
Trốn khỏi hàng xóm.
Trốn khỏi họ hàng.
Nhưng không trốn khỏi ánh sáng pháp luật và bàn tay của thời gian.
Có tội — nước cũng không cứu được.
Dòng sông có thể chôn xác.
Nhưng không chôn được sự thật.
⚠️ CẢNH BÁO NỘI DUNG
Câu chuyện dưới đây chỉ là truyện trinh thám hư cấu, không phải tin tức hay sự kiện có thật.
Toàn bộ tình tiết và nhân vật được AI sáng tạo ra với mục đích giải trí và nâng cao nhận thức cho người xem.
Hãy đón nhận nội dung với tinh thần giải trí và học hỏi, không suy diễn hay liên hệ đến đời thực!