Physical Address

304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124

Chấn Động: Nam Bác Sỹ Xâm Hại 100 Cô Gái Đến Có Thai

Chấn Động: Nam Bác Sỹ Xâm Hại 100 Cô Gái Đến Có Thai

Trời mùa đông Hà Nội lạnh đến cắt da, sương mù giăng kín những con ngõ nhỏ. Trong căn phòng bệnh viện ngập mùi thuốc sát trùng, ánh đèn huỳnh quang trắng nhợt hắt xuống một khuôn mặt tái mét. Cô gái trẻ nằm đó, đôi mắt mở to tràn đầy hoảng loạn, hơi thở dồn dập, nước mắt trào ra khó kiểm soát. Toàn thân cô run lên, bàn tay bấu chặt tấm ga trắng như muốn xé toạc nó.

“Cháu… cháu đang ở đâu đây?” – giọng cô khàn đặc, lạc hẳn đi.

Y tá trực ca đêm hốt hoảng chạy lại, nhưng vừa chạm nhẹ vào tay bệnh nhân, cô gái giật nảy mình, co rúm người như bị bỏng. Trên cổ và vai cô, những vết bầm tím còn hằn rõ. Váy áo lộn xộn, vài chiếc cúc bung toang. Tất cả nói lên rằng cô vừa trải qua một điều kinh khủng – thứ mà đầu óc cô chưa kịp gom lại thành ký ức hoàn chỉnh, nhưng cơ thể thì nhớ rõ từng khoảnh khắc.

Khi được trấn an, cô gái nức nở: “Cháu… đến khám bệnh thôi… bác sĩ bảo cần làm xét nghiệm… rồi cháu… không nhớ gì nữa… chỉ nhớ có mùi thuốc rất nồng… rồi tối sâm…”

Cái tên “bác sĩ” vừa thoát ra khỏi miệng cô khiến y tá khựng lại. Chị đã nghe vài câu chuyện tương tự từ những bệnh nhân nữ khác, nhưng tất cả đều rụt rè, không dám tố cáo.

Tin báo nhanh chóng được gửi tới đội điều tra đặc nhiệm. Đại úy Lâm – người từng phá nhiều vụ án nhạy cảm – trực tiếp nhận hồ sơ. Ngay trong đêm, anh có mặt tại bệnh viện. Gương mặt cô gái vẫn tái xanh, nhưng đôi mắt đã ánh lên sự quyết tâm khi Lâm hỏi:

“Em có nhận ra người đó không?”

“Dạ… là bác sĩ H. ở phòng khám tư… ông ta rất nổi tiếng… ai cũng tin tưởng.”

Cái tên ấy khiến Lâm cau mày. H. là một bác sĩ sản khoa có tiếng ở Hà Nội, phòng khám lúc nào cũng đông kín người, đặc biệt là phụ nữ trẻ. Thành tích nghề nghiệp của ông ta gần như hoàn hảo, hồ sơ sạch bóng. Nhưng giờ, một vết nứt đã xuất hiện.

Đội điều tra bắt đầu thu thập lời khai từ những nạn nhân tiềm năng. Ban đầu, ai cũng chối, sợ điều tiếng, sợ gia đình biết. Nhưng khi biết đã có người đứng ra tố cáo, ba cô gái khác run rẩy nhận lời hợp tác. Điểm chung là tất cả đều đến khám phụ khoa, bị bác sĩ cho uống hoặc ngửi một loại thuốc “giúp giảm đau”, sau đó mất ý thức. Khi tỉnh lại, cơ thể đầy dấu vết bị xâm hại.

Một kế hoạch mật được triển khai: cài camera ngụy trang bên trong phòng khám, sử dụng một nữ trinh sát giả làm bệnh nhân. Cô bước vào với bộ dạng mệt mỏi, than phiền về những triệu chứng nhẹ để xem phản ứng của bác sĩ H. Quả nhiên, ông ta tỏ ra ân cần quá mức, khóa trái cửa, chuẩn bị một lọ dung dịch lạ, rồi tìm cách tiếp cận. Nhưng trước khi ông ta kịp tiến xa, lực lượng ập vào, bắt quả tang.

Khám xét phòng khám, công an tìm thấy hàng chục lọ thuốc gây mê, nhiều clip quay lén trong ổ cứng máy tính và điện thoại của H., ghi lại cảnh ông ta xâm hại hàng loạt phụ nữ – từ học sinh, sinh viên đến nhân viên văn phòng. Nạn nhân có người thậm chí đã mang thai, mà không biết cha đứa bé là ai cho đến khi điều tra hé lộ.

Ngày H. bị áp giải ra tòa, hàng chục nạn nhân có mặt. Có người lặng lẽ cúi đầu, có người bật khóc nức nở khi đối diện kẻ từng hủy hoại đời mình. Một cô gái trẻ nhất mới 17 tuổi – run rẩy cất lời: “Tôi từng tin ông như tin cha mình. Nhưng ông đã biến tôi thành người khác, một người tôi không còn nhận ra.”

Phiên tòa kết thúc với bản án tù chung thân. Nhưng bản án dành cho những trái tim bị tổn thương thì không bao giờ có hồi kết. Nhiều nạn nhân vẫn đang điều trị tâm lý, nhiều người không dám bước vào một phòng khám nào nữa.

Hà Nội vào đông, trời se sắt. Đại úy Lâm đứng bên ngoài tòa, nhìn từng cánh hoa sữa rơi xuống vĩa hè. Anh biết vụ án này khép lại, nhưng những ký ức đau đớn sẽ còn ám ảnh rất lâu. Và anh cũng biết, công việc của mình chưa bao giờ dừng lại – bởi đâu đó, những kẻ khoác áo trắng nhưng trái tim đen tối vẫn đang rình rập những con người yếu đuối nhất.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *