Em không thể có con

**“Em không thể có con.”

Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn cách đây 5 năm…
Cho đến ngày tôi trở về từ đợt công tác và nhận được tin:
Vợ tôi sinh 3 đứa trẻ cùng lúc – nhưng điều bác sĩ nói mới là cú sốc lớn nhất trong đời tôi…”

1. Cuộc hôn nhân lạnh dần vì một câu nói đau lòng

5 năm trước, vợ tôi ngồi trước cửa sổ, mắt đỏ hoe khi cầm kết quả khám:

– “Bác sĩ nói… em gần như không thể mang thai được.”

Cô bị rối loạn nội tiết nặng và buồng trứng đa nang mức độ cao.
Hôm đó, cô khóc đến ngất.

Tôi ôm vợ, nói rằng:
– “Không sao, miễn là chúng ta có nhau.”

Nhưng… tôi nói dối.
Tôi vẫn muốn được làm cha.
Và nỗi khao khát đó khiến tôi ngày càng xa cách cô.

Hai năm tiếp theo, chúng tôi gần như không còn chạm vào nhau, căn nhà trống trải đến ngột ngạt.
Tôi đã viết sẵn đơn ly hôn, chỉ chờ chuyến công tác đặc biệt này kết thúc sẽ đưa cô ký.

Tôi cứ nghĩ mọi thứ đã đi đến điểm kết thúc.

2. Tin dữ giữa nhiệm vụ – và cú sốc đầu tiên

Giữa lúc đang làm nhiệm vụ, tôi nhận cuộc gọi:

– “Anh ơi, vợ anh đang cấp cứu. Cô ấy chuyển dạ rồi!”

Tôi chết lặng.
Chuyển dạ??
Vợ tôi – người gần như không thể mang thai – đang… sinh con?

Tôi lập tức bắt chuyến bay sớm nhất về.

Cô nằm trên băng ca, gương mặt tái xanh nhưng đôi mắt đầy kiên định.
– “Em không dám nói sớm… sợ lại là hy vọng giả. Em đã âm thầm điều trị lại. Em muốn thử lần cuối.”

Tôi đứng ngoài phòng sinh khi bác sĩ hét lên:

– “Chuẩn bị thêm ekip! Ca sinh ba!”

Tôi choáng đến mức không thở nổi.

Sinh ba??
Tỉ lệ chỉ khoảng 1 trên 700.000 ca.
Và vợ tôi – người từng tuyệt vọng vì vô sinh – lại đang chiến đấu một mình để mang đến phép màu.

3. Ba tiếng khóc – và cú sốc thứ hai

Hành lang bệnh viện rộng mênh mông nhưng tôi cảm giác nó xoáy lại thành một đường hẹp.

Một tiếng khóc.
Rồi tiếng thứ hai.
Rồi tiếng thứ ba.

Tôi ngồi bệt xuống sàn.
Người run đến mức không đứng nổi.

Khi vào phòng, bác sĩ kéo khẩu trang xuống, mỉm cười:

– “Chúc mừng anh. Vợ anh đã sinh ba bé gái khỏe mạnh. Nhưng điều đặc biệt nhất là…”

Tôi nín thở.

– “Hai bé là song sinh cùng trứng, còn bé thứ ba lại là một lần thụ thai tự nhiên hoàn toàn khác với hai bé kia. Tỉ lệ này gần như chưa từng được ghi nhận.”

Tôi chết lặng một lần nữa.

Đó không chỉ là may mắn.
Đó là một kỳ tích.

4. Sự thật vợ giấu – và điều khiến tôi quỳ xuống

Vợ tôi nằm đó, xanh xao nhưng ánh mắt sáng như chứa cả thế giới:

– “Em muốn giữ bí mật… để nếu có thất bại, anh sẽ không đau như lần trước.”

Cô âm thầm đi khám, tiêm hormone, điều trị từng đợt dài đầy đau đớn.
Một mình.

Không tiền, không ai bên cạnh, không một lời than.

Chỉ vì cô muốn giữ gia đình này.
Và muốn tôi được làm cha.

Tôi quỳ sụp xuống bên giường, nắm lấy tay cô:

– “Anh xin lỗi… anh đã nghĩ đến việc rời bỏ em. Anh đã suýt đánh mất em… và cả ba thiên thần của anh.”

Tôi khóc.
Khóc như một đứa trẻ.

5. Ba phép màu – và một gia đình đổi đời chỉ sau một đêm

Ba bé gái nằm trong ba chiếc nôi nhỏ, mỗi đứa một nét.
Hai bé giống nhau như hai giọt nước.
Bé thứ ba lại mang biểu cảm khác hẳn – vừa nghịch ngợm, vừa bình yên.

Tôi nhìn ba thiên thần bé nhỏ ấy và tự hỏi:
Mình đã từng ngu ngốc đến mức bỏ đi người phụ nữ mang đến cho mình món quà vĩ đại nhất hay sao?

Tờ đơn ly hôn trong vali giờ đây chỉ còn là mảnh giấy vô nghĩa.
Vợ tôi đã vượt qua số phận, vượt qua y học… và vượt qua cả sự yếu đuối của tôi.

Tôi cúi xuống hôn trán cô:

– “Từ hôm nay trở đi, anh sẽ yêu em gấp đôi những gì em đã chịu đựng vì anh.”

Và đó là khoảnh khắc tôi biết:
Gia đình này…
Cuộc đời này…
Sẽ không bao giờ còn như trước nữa.


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *