Cái Chết Trong Đêm Và Bí Ẩn Phía Sau Căn Nhà Ven Sông

Hành Trình Phá Án: Cái Chết Trong Đêm Và Bí Ẩn Phía Sau Căn Nhà Ven Sông

Đêm muộn, cả vùng quê đang say ngủ thì tiếng thét thất thanh từ căn nhà ông Lưu vang lên, xé toang màn đêm đặc quánh. Ánh đèn bật sáng khắp xóm, người dân hớt hải chạy đến. Ai nấy sững sờ trước cảnh tượng trong căn nhà gỗ ven sông – nơi vốn được coi là nề nếp, gương mẫu nhất vùng.

Ông Lưu, ngoài sáu mươi, từng là cán bộ xã về hưu, nằm gục trên sàn, mùi rượu nồng nặc. Con trai ông – anh Tuấn – mặt tái mét, còn con dâu chị Hà thì run rẩy, đôi mắt sưng đỏ. Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết một gia đình mẫu mực đang tan vỡ ngay trong đêm.

Tin đồn lan nhanh như gió. Người nói ông Lưu say, nói năng lẫn lộn khiến cả nhà hiểu lầm. Kẻ lại bảo, có điều gì đó mờ ám, một bí mật bị chôn giấu lâu nay vừa vỡ tung. Khi công an vào cuộc, vụ việc tưởng chừng là chuyện gia đình lại trở thành đề tài điều tra khiến cả vùng chấn động.


Bước Chân Điều Tra Đầu Tiên

Sáng hôm sau, Trung úy Hòa được cử xuống hiện trường. Bước qua cánh cửa cũ kỹ, anh cảm nhận rõ không khí nặng nề bao trùm căn nhà. Mùi rượu, mùi khói hương và sự im lặng đến ngột ngạt khiến anh rùng mình.

Trên bàn là những ly rượu uống dở. Mọi người trong nhà đều tránh ánh mắt của nhau. Ông Lưu ngồi im, khuôn mặt thất thần, chỉ thều thào:
– “Tôi… chỉ nhớ mình uống, rồi mọi thứ tối sầm lại.”

Nhưng ánh mắt của bà Thoa – vợ ông – lại chứa đầy uất nghẹn. Giọng bà nghèn nghẹn trong nước mắt:
– “Ông ấy không còn là người chồng trước đây nữa. Rượu khiến ông thay đổi… khiến tôi sợ hãi ngay trong chính nhà mình.”

Những lời đó khiến Hòa chú ý. Anh bắt đầu dò hỏi hàng xóm. Ai cũng nói gia đình ông Lưu hiền lành, có học, chưa từng to tiếng. Nhưng dạo này, người ta hay thấy cô con dâu ra bờ sông một mình, mắt đỏ hoe, khuôn mặt hốc hác.


Sự Thật Dần Lộ Diện

Một tuần sau, kết quả xác minh khiến tổ điều tra lặng người. Trong nhiều năm, mỗi khi say, ông Lưu thường có hành vi và lời nói vượt giới hạn với chính con dâu mình. Không ai lên tiếng – phần vì sợ, phần vì muốn giữ danh dự gia đình.

Cho đến đêm định mệnh đó, khi ông tiếp tục mất kiểm soát, bà Thoa và con trai bất ngờ trở về nhà… và bắt gặp cảnh tượng không ai muốn tin.

Không khí trong phòng thẩm vấn im phăng phắc. Trung úy Hòa nhẹ giọng:
– “Chị Hà, chị có thể nói rõ hơn điều gì đã xảy ra đêm đó không?”
Chị Hà nắm chặt tay, mắt rưng rưng:
– “Con không muốn nói gì thêm. Chỉ mong mọi người hiểu, con không muốn làm ai tổn thương… chỉ muốn thoát khỏi nỗi sợ ấy.”

Trong bản tường trình ngắn gọn, chị chỉ viết một dòng khiến cả đội điều tra im lặng:

“Con chưa bao giờ nghĩ người mà mình gọi là cha… lại khiến con sợ hãi đến vậy.”


Sau Cơn Say Là Hối Hận

Khi nghe đọc lại bản tường trình, ông Lưu sụp xuống khóc nức nở. Ông không nói gì, chỉ lẩm bẩm:
– “Tôi đáng bị như vậy… tôi đã phá hủy cả nhà mình rồi.”

Bà Thoa ngồi cạnh, nước mắt rơi liên tục, giọng nghẹn lại:
– “Tôi không thể tha thứ… nhưng cũng không thể ghét ông ấy. Cái giá này, có lẽ đã đủ.”

Từ ngày đó, căn nhà gỗ ven sông chìm trong im lặng. Ông Lưu sống lặng lẽ, rời xa men rượu, ngày ngày ngồi bên hiên nhìn ra bờ nước. Chị Hà sau vụ việc chọn rời đi, bắt đầu một cuộc sống mới nơi khác – nơi không còn quá khứ đau đớn.


Kết

Câu chuyện khép lại, nhưng dư âm vẫn khiến người ta lạnh người. Một phút mất kiểm soát trong men say đã biến người đàn ông từng được kính trọng thành kẻ tội lỗi, biến một gia đình yên ấm thành đổ nát.

Rượu không chỉ giết chết sức khỏe – mà còn có thể giết chết lương tâm, tình thân và cả danh dự.


🌙 Một vụ án khép lại, nhưng nỗi đau vẫn còn đó. “Hành trình phá án” không chỉ là cuộc truy tìm sự thật – mà còn là lời cảnh tỉnh cho những ai đang để men rượu điều khiển cuộc đời mình.

Lưu ý:
Câu chuyện trên hoàn toàn mang tính hư cấu, không dựa trên bất kỳ sự kiện hay cá nhân có thật.
Mục đích là để khai thác khía cạnh tâm lý và góc khuất xã hội, nhằm truyền tải thông điệp nhân văn, cảnh báo về những bi kịch ẩn sau cuộc sống thường ngày.
Chúng tôi không cổ súy hay định kiến về bất kỳ vùng miền, giới tính, tôn giáo hay tầng lớp nào.

👉 Hãy đón nhận câu chuyện bằng sự thấu hiểu – không phải phán xét.

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *