Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Sáng sớm tại cửa khẩu Móng Cái, màn sương dày đặc bao phủ quốc lộ 18 dẫn ra biên giới. Tiếng máy xe tải vang vọng lạnh lẽo giữa không khí buốt giá. Một chiếc container đông lạnh mang biển số tỉnh Hưng Yên lặng lẽ tiến qua trạm kiểm soát.
Tài xế – Trần Văn Lâm, ngoài bốn mươi tuổi, khuôn mặt khắc khổ, mắt liên tục liếc xung quanh. Xe của anh chở đầy lợn đã cấp đông, bọc kín trong nylon trắng. Giấy tờ đầy đủ, hợp thức. Nhưng ẩn sâu dưới lớp thịt ấy là thứ hàng khiến cơ quan công an phải mở chiến án suốt nhiều tháng.
Tại trạm kiểm soát số 3, Trung úy Minh Tuấn – đội phó đội chống buôn lậu – nhận được tin báo mật:
“Có chuyến hàng nghi vấn chở mô sinh học trái phép, ngụy trang trong xe chở thực phẩm đông lạnh. Xe xuất phát từ Hưng Yên, hướng Móng Cái. Biển số … 89C-482 …”
Minh Tuấn cau mày. Anh từng nghe về đường dây này — chuyên lợi dụng tuyến thực phẩm để tuồn hàng ra nước ngoài. 8 giờ sáng, chiếc container xuất hiện đúng mô tả. Tuấn ra hiệu dừng xe.
— “Anh chở gì?”
— “Thịt lợn cấp đông, có giấy kiểm dịch đây!” — Lâm đưa xấp hồ sơ, mồ hôi đã rịn trên trán lạnh.
Tuấn gật đầu, ra hiệu kiểm tra thùng hàng. Khi cửa thép bật mở, hơi lạnh phả ra dữ dội. Những thân lợn đông cứng trông vô hại. Nhưng Tuấn nhận thấy mùi hôi lạ — không giống thịt bình thường. Anh ra lệnh:
— “Khoan, dỡ hàng từng thùng kiểm tra kỹ.”
Lâm hoảng hốt:
— “Hàng đông lạnh mà dỡ ra là hỏng hết, tôi mất trắng!”
Tuấn lạnh giọng:
— “Nếu sạch thì không sợ gì.”
Khi lớp thịt đầu tiên bị dỡ bỏ, họ phát hiện thùng xốp nhỏ giấu giữa đống lợn, bên trong có túi nhựa chứa vật thể lạ, có nhãn “Human Biological Sample – Do Not Freeze”. Mọi người im lặng kinh ngạc.
Tại cơ quan công an, Lâm run rẩy khai:
“Tôi chỉ là tài xế thuê, người thuê tôi là ông Thái – chủ kho đông lạnh ở Hưng Yên. Hắn bảo hàng là nội tạng động vật hiếm, gửi sang Trung Quốc để chế thuốc.”
Cơ quan chức năng giám định: đó là mô người thật, tế bào, huyết tương và mô bảo quản trái phép.
Cuộc điều tra dần hé lộ: đường dây hoạt động gần hai năm, ngụy trang hàng giữa thịt để vượt kiểm tra. Hàng được thu mua từ phòng thí nghiệm, cơ sở y tế tư nhân không xử lý rác y tế đúng quy định. Với sự tiếp tay của vài cán bộ kiểm dịch, nhiều chuyến xe lọt qua biên giới.
Khi bị lộ, Nguyễn Đức Thái, 52 tuổi – giám đốc công ty vận tải thực phẩm đông lạnh, bỏ trốn. Cảnh sát truy đuổi, bắt Thái sau khi xe của hắn lao xuống vệ đường. Hắn bị kết án tù chung thân. Trong cốp xe còn hai vali hồ sơ – danh sách cơ sở y tế từng “hợp tác ngầm” với hắn.
Vụ án được đưa ra xét xử công khai. Công tố viên nhấn mạnh:
“Đây là đường dây buôn lậu vật phẩm sinh học người lớn nhất miền Bắc nhiều năm qua. Những vật phẩm này vi phạm đạo đức y học, tiềm ẩn nguy cơ dịch bệnh, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cộng đồng.”
Lâm – tài xế nghèo – cúi đầu nức nở:
“Tôi chỉ muốn kiếm tiền nuôi con. Không ngờ lại tiếp tay cho tội ác.”
Thái im lặng, mỉm cười nhạt khi nghe mức án. Sau vụ án, Bộ Y tế và công an kiểm tra hàng trăm cơ sở y tế, nhiều nơi bị phát hiện vi phạm xử lý rác y sinh, thậm chí bán lén vật liệu sinh học.
Người dân Hưng Yên và Móng Cái vẫn chưa hết bàng hoàng. Họ không thể ngờ rằng chiếc xe chở lợn họ gặp mỗi ngày lại có thể mang “hàng” phi đạo đức đến vậy.
Một năm sau, tại lễ tưởng niệm các nạn nhân gián tiếp, Trung úy Minh Tuấn lặng người nhìn tờ báo cũ. Anh nói với đồng đội:
“Không phải cái gì đông lạnh cũng giữ được lâu. Có những thứ càng bị giấu, càng thối rữa.”
Vụ án khép lại, nhưng dư âm vẫn vang mãi. Người ta gọi đó là “Chuyến xe đông lạnh mang theo lương tri bị đánh cắp.”