Ông lão 70 tuổi cưới cô gái 18 tuổi làm vợ hai để sinh con nối dõi, giữa lúc cao trào đêm động phòng thì sự cố kịch xảy ra…

Ông lão 70 tuổi cưới cô gái 18 tuổi làm vợ hai để sinh con nối dõi, giữa lúc cao trào đêm động phòng thì sự cố kịch xảy ra…

Ông Tâm, một người đàn ông 70 tuổi, tóc đã điểm bạc, nhưng phong thái dường như vẫn giữ vẻ mạnh mẽ của người trải đời. Là chủ sở hữu của một rừng gỗ lớn nhất vùng, ông Tâm không thiếu tiền bạc, danh tiếng hay sự kính trọng từ dân làng. Nhưng có một nỗi đau kín đáo mà không ai biết: ông chưa có nối dõi. Người vợ đầu, bà Lan, dù chung sống hơn hai mươi năm, vẫn không thể cho ông một đứa con.

Dù bà Lan hiền hậu, tận tâm, mong mỏi có một đứa con để nối tiếp dòng họ, ông Tâm kiên quyết làm điều mà cả làng xa xôi không tin nổi: cưới cô gái 18 tuổi, Hương, làm vợ hai.

Hương là con út của một gia đình nghèo ở làng bên. Với nhan sắc nổi bật — làn da trắng, đôi mắt to tròn và nụ cười dịu dàng — cô là tâm điểm chú ý của nhiều chàng trai. Nhưng hoàn cảnh gia đình khiến Hương đành phải gật đầu trước lời cầu hôn của ông Tâm, dù trái tim cô chưa từng rung động. Đám cưới diễn ra linh đình, cả làng kéo đến chúc mừng, nhưng đằng sau những lời lời chúc tụng là ánh mắt tò mò và lời thì thầm về sự chênh lệch tuổi tác.

Đêm động phòng, căn phòng được trang trí lộng lẫy với lụa đỏ và ánh sáng lung linh. Ông Tâm, trong bộ đồ ngủ tơ tằm, không giấu nổi sự háo hức. Với ông, đây không chỉ là đêm tân hôn mà còn là bước quyết định để thực hiện giấc mơ có con. Hương, trong chiếc áo dài mỏng manh, ngồi nép về góc phòng, đôi tay run rẩy đan vào nhau. Nụ cười bình tĩnh của cô không che giấu nổi lo âu trong ánh mắt.

Ông Tâm nhẹ nhàng tiến lại gần, giọng trầm ấm:
— “Hương, từ nay em là người nhà của tôi. Tôi sẽ cho em mọi thứ, chỉ cần em cho tôi một đứa con.”
Hương cúi đầu, nhẹ nhàng nhưng trái tim cô như ngừng lại. Cô chưa sẵn sàng, nhưng áp lực từ gia đình và lời hứa với mẹ khiến cô không thể rút lui.

Căn phòng càng lúc càng dâng cao sự căng thẳng. Ông Tâm, với kinh nghiệm của người đàn ông từng trải, dịu dàng dẫn dắt. Hương, dù sợ hãi, cố gắng đáp lại. Không khí trở nên hỗn độn, pha lẫn khát khao và áp lực. Đúng lúc cao trào, khi ông Tâm cảm thấy giấc mơ của mình đang ở ngay trước mắt, một tiếng động lớn vang lên từ phía cửa sổ…

Tiếng “rầm” vang vọng khắp phòng. Hương co rúm người, mắt mở to kinh hoàng. Ông Tâm giật mình, vùng dậy, phủ áo rồi lao về phía cửa. Nhưng chỉ nhìn thấy một bóng đen chạy vào con hẻm sau vườn.

— “Trộm? Hay… ai đó theo dõi mình?” — ông thầm nghĩ, tay bấu vào khung cửa sổ, gương mặt tái mét.

Hương ôm chặt người, đôi mắt ánh lên nỗi sợ. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh quen thuộc — Nam, chàng trai cùng làng từng thương cô, người đã nhiều lần hứa sẽ giúp cô thoát khỏi cuộc hôn nhân ép buộc này.

Ông Tâm quay lại, run rẩy, sắc mặt tái nhợt. Ông định an ủi Hương thì đột nhiên ngã xuống sàn nhà.
— “Ông… ông Tâm!” — Hương vội lao tới, nhưng người đàn ông vốn nặng nề ấy đã ngã bất tỉnh, miệng lắp bắp không nói nổi lời.

Nghe tiếng động ngoài sân, bóng mờ ảo vẫn lẩn khuất phía sau, theo dõi mọi thứ từ bên ngoài vùng vườn.

Cả đêm động phòng, thay vì ngập tràn ân ái, lại hóa thành ác mộng — một bên là cô dâu trẻ bàng hoàng, một bên là người chồng già nằm bất tỉnh — nhưng bên ngoài, một bí mật vừa lộ diện, báo hiệu những sóng gió chẳng bao lâu nữa sẽ đổ về gia đình này…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *