Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Ban đầu, bà nghĩ là trộm. Làng quê yên bình, nhưng thời buổi khó khăn, kẻ gian cũng không hiếm. Bà rình, bà khóa chuồng kỹ hơn, thậm chí nhờ thằng Tí hàng xóm thức đêm canh. Nhưng kỳ lạ thay, gà vẫn mất, không một dấu vết, không một tiếng động.
Cả làng bắt đầu xì xào. Bà Hạnh, vốn không tin chuyện mê tín, chỉ lắc đầu ngao ngán. Một con gà mỗi ngày, nghe thì ít, nhưng cả tháng trời, chuồng gà trù phú của bà đã vơi đi quá nửa.
Rồi một buổi sáng, điều kỳ lạ xảy ra. Thằng Tí chạy ào đến nhà bà Hạnh, mặt mày hớt hải: “Bà ơi, ra ao làng mà xem! Gà! Gà đầy ao!”
Bà Hạnh bán tín bán nghi, vội vã theo Tí ra ao. Quả nhiên, cảnh tượng trước mắt khiến bà sững sờ. Hàng chục con gà, lông đủ màu, đang bì bõm bơi trên mặt ao, kêu quang quác như thể chúng là vịt chứ không phải gà. Dân làng kéo đến, ai nấy mắt tròn mắt dẹt. Gà ở đâu ra?
Con gà trống lông đỏ, con mái đốm trắng – đúng là gà của bà Hạnh! Nhưng sao chúng lại ở đây? Dân làng bắt đầu đồn đoán.
Trong lúc mọi người còn mải tranh cãi, bà Hạnh lặng lẽ quan sát. Bà để ý một chi tiết kỳ lạ: nước ao hôm nay đục ngầu, và có mùi gì đó giống… mùi hóa chất.
Bà Hạnh lập tức báo chính quyền địa phương. Một nhóm cán bộ môi trường và thú y được cử đến. Họ lấy mẫu nước ao, đất quanh chuồng gà và phân tích dấu vết tại hiện trường.
Vài ngày sau, kết quả khiến tất cả kinh ngạc.
Nước ao bị nhiễm hợp chất Clo và dư lượng thuốc an thần.
Theo các nhà chuyên môn, có khả năng ai đó đã đổ loại thuốc dùng để gây mê động vật xuống ao – hợp chất này có thể phát tán trong không khí, gây ảnh hưởng nhẹ nếu tiếp xúc gần.
Trong chuồng gà có vết trượt dẫn xuống một đường ống thoát nước cũ, nối ra ao.
Hệ thống thoát nước ngầm dưới chuồng gà tưởng đã bị lấp từ thời chiến tranh, nhưng qua thời gian mưa gió, đất sụt, nó lại mở ra một lối đi nhỏ – vừa đủ để một con gà trượt xuống nếu hoảng loạn hoặc bị lùa.
Vết lông gà và bùn ướt quanh miệng ống.
Một số dấu hiệu cho thấy gà không tự trượt xuống, mà bị dụ hoặc bị xua ép.
Sau khi điều tra sâu hơn, công an phát hiện một người đàn ông trung niên sống cách làng 2km – ông Tư, từng là kỹ thuật viên thú y, nhưng nghỉ việc nhiều năm do tai nạn nghề nghiệp. Trong căn chòi nhỏ cạnh ao làng, người ta tìm thấy nhiều sổ ghi chép thí nghiệm, trong đó có một đề mục kỳ quái: “Huấn luyện gà học bơi bằng kích thích điều kiện hóa”.
Ông Tư khai nhận:
“Tôi muốn chứng minh rằng gà, nếu được huấn luyện đúng cách, có thể học bơi như vịt. Tôi lén thả thuốc mê nhẹ quanh chuồng, dụ chúng qua đường ống dẫn ra ao, rồi theo dõi phản ứng của chúng khi tiếp xúc nước trong điều kiện an toàn. Không ngờ mọi người hoảng loạn thế…”
Sau vụ việc:
Ông Tư bị xử phạt hành chính vì thí nghiệm không xin phép, xâm phạm tài sản người khác, và gây hoang mang trong cộng đồng.
Ao làng được dọn dẹp sạch sẽ, đường ống cũ được bịt kín.
Đàn gà của bà Hạnh được trả lại gần như nguyên vẹn. Điều kỳ lạ là, sau “chuyến phiêu lưu dưới nước”, một vài con gà… không còn sợ nước nữa – thậm chí còn tự mò ra bờ ao chơi mỗi chiều.
Câu chuyện kỳ lạ về “gà bơi như vịt” hóa ra lại là hệ quả của một cuộc thí nghiệm không chính thống, pha lẫn yếu tố tự nhiên (sụt đất, đường ống cũ) và sai sót con người.
Từ đó, dân làng thêm một bài học:
Điều bí ẩn nhất đôi khi chỉ là thứ ta chưa hiểu rõ. Chứ không phải do ma quỷ hay thuồng luồng gì cả.