Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124

Chiều muộn ngày 18/5/2011, trụ sở Công an thị trấn Trúc Sơn (huyện Chương Mỹ, Hà Nội) bỗng náo động. Một cô gái trẻ dáng người nhỏ nhắn, mặt tái mét bước vội vào phòng trực ban. Cô run rẩy khai báo:
“Em tên Quyên… bạn em – Lê Thị Mai – mất tích hai ngày rồi!”
Mai, 20 tuổi, quê Thanh Hóa, là nhân viên phục vụ tại quán lẩu bò Tùng Ký. Cô biến mất sau ca làm tối 16/5. Điện thoại tắt máy, không ai liên lạc được. Ban đầu, ai cũng nghĩ cô chỉ đi chơi, nhưng hai ngày trôi qua vẫn bặt vô âm tín — linh cảm bất an khiến Quyên tìm đến công an.
Người cuối cùng gặp Mai là Trần Văn Tùng, 38 tuổi – chủ quán lẩu bò nơi cô làm việc. Khi công an mời làm việc, Tùng tỏ ra bình thản:
“Nó làm xong ca tối, tôi trả lương tuần, rồi nó về. Có thể theo trai, mấy đứa con gái trẻ giờ hay vậy lắm.”
Lời nói nghe có vẻ hợp lý, nhưng đôi mắt lạnh lùng của gã khiến các trinh sát thấy có gì đó không ổn. Tuy nhiên, quán vẫn đông khách, không dấu vết bất thường, không mùi máu, không xáo trộn. Mọi thứ tưởng chừng bình yên…
Không ai ngờ, dưới lớp khói nghi ngút của nồi lẩu kia là một bí mật kinh hoàng đang chờ phơi bày.
Ba ngày sau, 19/5/2011.
Vợ Tùng – chị Nguyễn Thị Lan – đang ở cữ, bỗng nhớ chồng và quán, liền bế con cho mẹ trông rồi ghé qua. Vừa bước vào bếp, chị khựng lại: mùi thuốc tẩy Javen nồng nặc hòa cùng mùi tanh lạ khiến chị nghẹt thở.
Trong góc bếp, Tùng đang cúi người chặt gì đó bằng dao phay, tay gã run khi quay lại:
“Sao cô ra đây giờ này? Về ngay đi, ở đây hôi lắm!”
Thái độ lúng túng của chồng khiến chị Lan nghi ngờ. Khi gã quay đi, ánh mắt chị chạm vào chiếc túi nilon đen hở miệng sau thùng đá — bên trong là bộ đồng phục xanh của nhân viên quán và chiếc kẹp tóc hình con bướm màu lam mà Mai vẫn hay đeo.
Trên thớt gỗ, giữa đống thịt đỏ sậm, chị thấy những mảnh trắng đục cong cong… như móng tay người.
Chị Lan chết lặng. Khi Tùng nhận ra ánh mắt kinh hoàng ấy, gã lao tới bịt miệng vợ. Trong cơn hoảng loạn, chị cắn mạnh vào tay hắn, vùng chạy ra khỏi bếp, gào thét giữa quán:
“Cứu tôi! Giết người! Thằng Tùng giết người rồi!”
Cả quán náo loạn. Khách bỏ chạy, nhân viên thất thần. Còn chị Lan thì chạy thẳng về trụ sở công an, tay vẫn dính máu của chồng.
15 phút sau, lực lượng công an, cảnh sát cơ động và pháp y đã bao vây quán lẩu Tùng Ký. Bên trong bếp, mùi hôi tanh và hóa chất bốc lên nồng nặc. Dưới ánh đèn Luminol, vết máu phát sáng xanh lè khắp tường, sàn, cả trần bếp.
Trong những thùng nhựa đựng thịt bò tẩm ướp, các giám định viên bàng hoàng phát hiện xen lẫn những thớ thịt người. Trong ống cống còn tắc nghẽn bởi tóc, mỡ và xương vụn.
Trong tủ đông, họ tìm thấy phần đầu và tay chân của nạn nhân Lê Thị Mai. Bộ quần áo, chiếc kẹp tóc và CMND xác nhận danh tính cô gái.
Toàn bộ hiện trường như một lò mổ người thật sự.
Trước bằng chứng không thể chối cãi, Trần Văn Tùng sụp đổ. Gã khai:
Tối 16/5, lợi dụng lúc quán vắng, gã ở lại cùng Mai, giở trò đồi bại. Khi bị cô chống cự, Tùng nổi thú tính, vung chày gỗ đánh mạnh vào đầu khiến cô tử vong.
Để phi tang, gã nảy ra ý nghĩ rợn người — xẻ thịt nạn nhân, trộn vào thịt bò bán cho khách, phần còn lại giấu trong tủ đông và xay nhuyễn đổ xuống cống.
“Tôi chỉ muốn không ai phát hiện… Không ngờ con Lan lại ra quán hôm đó…”
Gã cúi gằm, tay run rẩy, ánh mắt trống rỗng.
Cơ quan điều tra kết luận: Trần Văn Tùng phạm tội hiếp dâm, giết người, xâm phạm thi thể, hành vi mang tính thú tính và vô nhân đạo.
Tòa tuyên án tử hình – bản án thích đáng cho kẻ đã biến căn bếp thành địa ngục.
Người dân Trúc Sơn vẫn nhắc vụ án này như một cơn ác mộng ám ảnh cả vùng quê – và như lời nhắc lạnh người rằng:
🔥 “Tội ác có thể được che giấu vài ngày, nhưng không thể thoát khỏi công lý.
Mọi dối trá rồi cũng sẽ bị phơi bày – theo cách kinh hoàng nhất.”
⚠️ CẢNH BÁO NỘI DUNG
Câu chuyện dưới đây chỉ là truyện trinh thám hư cấu, không phải tin tức hay sự kiện có thật.
Toàn bộ tình tiết và nhân vật được AI sáng tạo ra với mục đích giải trí và nâng cao nhận thức cho người xem.
Hãy đón nhận nội dung với tinh thần giải trí và học hỏi, không suy diễn hay liên hệ đến đời thực!