Chuyện tình xuyên biên giới: Cô gái Phi và người đàn ông Việt Nam hơn 60

Chuyện tình xuyên biên giới: Cô gái Phi và người đàn ông Việt Nam hơn 60

Ở một thung lũng hẻo lánh tại Di Linh, Lâm Đồng — nơi những đồi chè xanh ngút ngàn trải dài dưới ánh nắng cao nguyên — sống một người đàn ông tên Ba Lành. Ông đã ngoài 60 tuổi, tóc điểm sương, sống một mình trong căn nhà gỗ cũ kỹ giữa rừng chè bao la. Người vợ trẻ từng cùng ông lên cao nguyên lập nghiệp đã mất hơn mười năm trước. Đứa con trai duy nhất, sau khi tốt nghiệp phổ thông, bỏ núi rừng mà lên thành phố lập nghiệp, chỉ thỉnh thoảng về thăm cha vào các dịp lễ, Tết.

Cuộc sống của ông Ba Lành cứ lặng lẽ trôi qua, gắn bó với đất, với chè, và với những cơn gió lạnh cắt da của cao nguyên. Căn nhà gỗ của ông đơn sơ nhưng vững chãi, phản ánh rõ tính cách của chủ nhân — giản dị, cứng cỏi và khép kín. Ban ngày, ông làm việc trên nương chè; ban đêm, ông ngồi lặng lẽ bên bàn trà cũ kỹ, uống rượu đế một mình dưới ánh đèn dầu. Cuộc sống tuy cô độc nhưng yên bình — cho đến một đêm mưa lớn, khi một cô gái nước ngoài ngất xỉu ngay trước cửa nhà ông.

Cô gái ấy tên là Angel, 23 tuổi, đến từ Kenya. Cô từng mơ về một cuộc sống mới khi sang Việt Nam với hy vọng gửi tiền về quê. Nhưng ảo vọng nhanh chóng tan biến khi cô bị lừa đến một trại heo ở Đồng Nai, nơi cô bị bóc lột, đánh đập và bị tước hộ chiếu. Không chịu được sự tàn nhẫn, Angel cùng một số người lao động bỏ trốn trong đêm. Sau nhiều ngày lẩn trốn giữa đói khát và kiệt sức, cô dạt đến vùng núi Lâm Đồng và bất tỉnh trước cửa nhà ông Ba Lành.

Ban đầu, ông Ba Lành do dự. Nhưng khi thấy cô gái sốt cao, mê man, ông không đành lòng bỏ mặc. Ông chăm sóc cô suốt đêm: nấu cháo, đun nước nóng, thay khăn lạnh. Khi Angel tỉnh lại, cô khóc lóc van xin ông đừng báo công an, vì nếu bị bắt cô sẽ bị trục xuất. Cô xin được ở lại làm việc, làm bất cứ việc gì, miễn là có chỗ ngủ và chút cơm ăn. Trước sự tuyệt vọng và chân thành ấy, ông Ba Lành đồng ý cho cô thử làm việc một ngày.

Từ đó, mối quan hệ mong manh giữa chủ và người làm bắt đầu. Angel được ở trong một kho cũ phía sau nhà; ngày ngày, cô làm việc cực nhọc trên đồi chè. Đất đỏ cao nguyên làm đôi chân cô mỏi nhừ, bàn tay phồng rộp, lưng đau ê ẩm. Nhưng cô không than vãn, chỉ lặng lẽ làm việc với lòng biết ơn. Ông Ba Lành quan sát cô từ xa. Ban đầu, ông chỉ muốn xem cô chịu đựng được bao lâu. Nhưng theo thời gian, ông ngạc nhiên trước sự chăm chỉ và kiên trì của cô. Dù vụng về, Angel luôn cố học hỏi. Ông bắt đầu chỉ dẫn cô cách cuốc đất, hái chè, làm cỏ. Bữa cơm chiều, ông lặng lẽ dọn thêm phần ăn cho cô ngồi bên cạnh mình. Sự hiện diện của Angel dần trở nên quen thuộc.

Một buổi tối, Angel buồn nhớ nhà, nhớ món Ugali và Sukuma Wiki mẹ cô hay nấu. Ông Ba Lành nghe vậy, không nói gì. Nhưng đêm đó, ông lặng lẽ lên mạng nhờ đứa cháu tìm công thức nấu món Kenya ấy. Ngày hôm sau, ông đi chợ huyện mua bột bắp, rau cải và gia vị. Dù lóng ngóng trong bếp — bị bỏng tay, cháy đáy nồi — ông vẫn kiên trì nấu. Khi Angel nhìn thấy món ăn mẹ cô từng nấu, cô bật khóc. Đó là những giọt nước mắt của cảm xúc, biết ơn và tình người.

Từ đó, ông Ba Lành thường xuyên nấu ăn cho cô. Họ kể cho nhau nghe về món ăn quê hương, về cuộc sống, về những kỷ niệm cũ. Căn bếp nhà gỗ bỗng ấm áp và đầy hương vị lạ lẫm.

Tuy nhiên, sóng gió chưa dừng lại. Ông Bảy Béo — chủ trại heo nơi Angel từng bị bóc lột — biết cô đã trốn thoát và nổi cơn thịnh nộ. Hắn thuê người truy lùng, thậm chí gửi đơn tố cáo ông Ba Lành vì che giấu người cư trú bất hợp pháp. Song song đó, một kẻ hàng xóm ghen ăn tức ở tên Tư Gen bắt đầu phá hoại nông trang của ông Ba Lành.

Trước áp lực từ hai phía, ông Ba Lành không lùi bước. Ông đến ủy ban xã, đến Sở nhập cư, tìm mọi cách hợp thức hóa cho Angel. Nhờ sự giúp đỡ của bác sĩ Tâm và bà Tư Hậu — những người hàng xóm tốt bụng — ông thu thập giấy tờ, bằng chứng, và thuê luật sư để phản tố lại ông Bảy Béo. Cuối cùng, công lý chiến thắng: Angel được cấp phép lưu trú vì lý do nhân đạo. Niềm vui vỡ òa.

Vào một buổi chiều hoàng hôn, ông Ba Lành nắm tay Angel, dẫn cô lên đồi để ngắm toàn cảnh đồi chè. Ông run run nói:

— “Cô Angel, xin hãy làm vợ tôi. Cô đã làm sống lại trái tim tưởng đã nguội lạnh của tôi. Hãy cùng tôi đi hết quãng đời còn lại.”

Angel ôm chầm lấy ông, nước mắt lăn dài:

— “Anh là người em yêu thương và kính trọng nhất. Em đồng ý.”

Họ tổ chức một lễ cưới giản dị dưới hiên nhà gỗ, với sự chúc phúc của bà Tư Hậu, bác sĩ Tâm, con trai ông Ba Lành và những đứa cháu nhỏ. Tình yêu của họ vượt lên mọi ranh giới — tuổi tác, quốc tịch, màu da, ngôn ngữ.

Vài tháng sau, Angel có thai. Ông Ba Lành — lần đầu tiên trong đời làm cha — chăm sóc vợ từng li từng tí: hái thuốc, nấu món bồi bổ, không cho cô làm việc nặng. Đêm đêm, ông thủ thỉ chuyện trò cùng đứa bé trong bụng vợ. Dân làng — từ chỗ dị nghị — giờ đây ai cũng quý mến họ.

Đêm Angel chuyển dạ, có trận mưa lớn làm đường núi sạt lở, không thể đưa cô đến bệnh viện. Bà Tư Hậu đã đội mưa gió đến giúp sinh nở thành công. Em bé trai chào đời khỏe mạnh trong căn nhà gỗ nhỏ, giữa tình yêu, sự cố gắng và niềm tin vượt lên mọi nghịch cảnh.

Từ một cuộc gặp gỡ định mệnh, Angel và ông Ba Lành đã viết nên một thiên tình sử giản dị nhưng sâu sắc. Một câu chuyện của hy vọng, bao dung và tình yêu vượt qua mọi khác biệt — tuổi tác, quốc tịch, hoàn cảnh — và để lại dấu ấn không thể phai trong lòng những ai biết đến họ.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *