Cà Mau Chấn Động: Bố Chồng Trong Cơn Say Gây Hành Vi Trái Lẽ, Cả Nhà Bắt Quả Tang Ngay Tại Chỗ!

Cà Mau Chấn Động: Bố Chồng Trong Cơn Say Gây Hành Vi Trái Lẽ, Cả Nhà Bắt Quả Tang Ngay Tại Chỗ!

Đêm hôm ấy, trong khi cả vùng quê đang chìm trong tĩnh lặng, tiếng la thất thanh từ nhà ông Lưu vang lên khiến mọi người giật mình tỉnh giấc. Ánh đèn trong xóm bật sáng, dân làng hốt hoảng kéo đến. Ai nấy bàng hoàng khi thấy cảnh tượng hỗn loạn trong căn nhà gỗ ven sông – nơi vốn được xem là gia đình gương mẫu nhất vùng.

Ông Lưu – người đàn ông ngoài sáu mươi tuổi, từng là cán bộ xã về hưu – nằm gục trên sàn, mùi rượu nồng nặc. Trước mặt ông là con trai – anh Tuấn – và con dâu – chị Hà – đôi mắt sưng đỏ, tay run rẩy. Không ai hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết rằng, một bi kịch vừa nổ ra ngay trong đêm.

Tin đồn lan nhanh. Có người bảo ông Lưu say rượu, lời nói lẫn lộn khiến gia đình hiểu lầm; người khác lại nghi ngờ có điều gì mờ ám ẩn giấu bấy lâu. Cảnh sát được mời đến, vụ việc tưởng chỉ là chuyện nội bộ, nay lại khiến cả vùng rúng động.

Trung úy Hòa, người được giao điều tra, bước vào căn nhà sáng hôm sau. Mùi rượu, mùi khói hương và không khí nặng nề khiến anh thấy gai người. Trên bàn vẫn còn vài ly rượu dang dở. Mọi người trong nhà đều tránh nhìn nhau, im lặng.
Ông Lưu chỉ nói một câu ngắn gọn:
– “Tôi… chỉ nhớ mình uống, rồi mọi thứ tối sầm lại.”

Nhưng ánh mắt của bà Thoa – vợ ông – lại chan chứa nỗi đau. Bà kể, suốt mấy năm qua, ông Lưu thay đổi hẳn. Rượu khiến ông trở nên khác, nóng nảy và thiếu kiểm soát. Còn chị Hà thì trở nên lầm lì, gầy rộc đi, ánh mắt lúc nào cũng phảng phất sợ hãi.

Trung úy Hòa âm thầm hỏi han hàng xóm. Ai cũng nói gia đình ông Lưu vốn hiền lành, học thức, chưa từng cãi vã. Chỉ dạo gần đây, người ta thường thấy chị Hà ra bờ sông một mình, khuôn mặt buồn bã.

Sau một tuần điều tra, sự thật dần hé lộ. Trong những cơn say, ông Lưu có những hành vi vượt quá giới hạn với con dâu. Mọi người trong nhà im lặng, một phần vì sợ điều tiếng, một phần vì không dám tin. Nhưng đêm đó, khi ông lại tái phạm, bà Thoa và anh Tuấn về kịp — và tất cả vỡ òa.

Trong bản tường trình, chị Hà viết ngắn gọn:

“Con chưa bao giờ nghĩ người mà con gọi là cha lại khiến con sợ hãi đến thế. Con không dám nói vì sợ chồng tổn thương, sợ mẹ chồng đau lòng. Nhưng con không thể chịu đựng thêm.”

Câu chữ khiến tất cả lặng đi. Ông Lưu bị triệu tập, nước mắt ràn rụa. Bà Thoa chỉ lặng lẽ nói:

“Tôi không thể tha thứ, nhưng cũng không thể ghét. Cái giá ông ấy phải trả đã quá đủ rồi.”

Sau vụ việc, chị Hà và anh Tuấn ly hôn. Còn ông Lưu sống lặng lẽ bên bờ sông, ngày ngày nhìn lại bóng mình in dưới mặt nước mà hối hận. Ông hiểu rằng, có những lỗi lầm không thể gột rửa, chỉ có thể mang theo suốt phần đời còn lại.

Một buổi chiều, bà Thoa quay lại, mang cho ông túi cơm và ít thuốc. Hai người ngồi bên nhau, không nói gì, chỉ nghe tiếng côn trùng ngoài sân. Bà khẽ nói:

“Không thể tha thứ, nhưng cũng không thể căm hận. Cái giá đã trả đủ rồi.”

Câu nói khiến nước mắt ông Lưu rơi. Ông hiểu, rượu không chỉ tàn phá sức khỏe, mà còn có thể giết chết nhân tính – thứ duy nhất níu giữ một mái ấm.

Từ đó, ông sống lặng lẽ, không uống rượu nữa. Câu chuyện của ông trở thành lời nhắc nhở đắng cay cho bao người:

Rượu và dục vọng có thể hủy hoại không chỉ một con người, mà cả một gia đình.


💬 Có bao nhiêu gia đình mất mát, không phải vì nghèo đói – mà vì sự im lặng và những cơn say mất nhân tính.

Lưu ý:
Câu chuyện trên hoàn toàn mang tính hư cấu, không dựa trên bất kỳ sự kiện hay cá nhân có thật.
Mục đích là để khai thác khía cạnh tâm lý và góc khuất xã hội, nhằm truyền tải thông điệp nhân văn, cảnh báo về những bi kịch ẩn sau cuộc sống thường ngày.
Chúng tôi không cổ súy hay định kiến về bất kỳ vùng miền, giới tính, tôn giáo hay tầng lớp nào.

👉 Hãy đón nhận câu chuyện bằng sự thấu hiểu – không phải phán xét.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *