Tối nào chồng mới của tôi cũng đòi vào phòng con gái riêng của tôi. Hỏi thì anh bảo vào “trông cho con đỡ sợ”. Nhưng linh cảm của một người mẹ khiến tôi nghi ngờ — và tôi đã gắn camera giấu kín trên tường.

Tối nào chồng mới của tôi cũng đòi vào phòng con gái riêng của tôi. Hỏi thì anh bảo vào “trông cho con đỡ sợ”. Nhưng linh cảm của một người mẹ khiến tôi nghi ngờ — và tôi đã gắn camera giấu kín trên tường.

Tôi tái hôn với Tuấn sau ba năm làm mẹ đơn thân. Con gái tôi, Bống, 8 tuổi, là tất cả của tôi.

Những ngày đầu yêu nhau, Tuấn hiền lành, kiên nhẫn, thương con bé thật lòng. Anh từng nói:

— “Anh coi Bống như con ruột.”

Nhưng cưới nhau vài tháng, anh bắt đầu có một thói quen kỳ lạ:
Tối nào cũng lặng lẽ vào phòng Bống, đúng lúc tôi bận dọn dẹp hoặc đi tắm.

Tôi hỏi, anh chỉ đáp qua loa:

— “Con bé nhát, ngủ một mình sợ. Để anh ru nó.”

Ban đầu tôi cảm động. Nhưng rồi, vài lần gần đây, Bống cứ tránh mặt Tuấn, ôm chặt tôi lúc đi ngủ, khóc thút thít:

— “Mẹ… con không muốn chú Tuấn vào phòng con nữa…”

Tôi gặng hỏi tại sao, con bé chỉ lắc đầu, run run:

— “Con… không nói được.”

Ánh mắt nó khiến tôi lạnh sống lưng.

Hôm Tuấn đi công tác, tôi quyết định gắn một chiếc camera siêu nhỏ trong phòng, hướng thẳng về giường của con.

Tôi hy vọng mình đã nghĩ sai.

Nhưng đến đêm thứ ba… tôi ước giá như mình không bao giờ mở đoạn ghi hình ấy.


Video bắt đầu.

23h01.
Tuấn đẩy cửa bước vào phòng Bống.
Không gõ cửa.
Không gọi con.
Chỉ dùng ánh sáng điện thoại rọi thẳng vào mặt con bé đang ngủ.

Anh không chạm vào con, cũng không lại gần.

Anh làm một hành động… kỳ quái đến rợn người:

Anh đứng ngay đầu giường, thì thầm như tụng chú:

— “Không phải con… không phải con…”

Rồi anh đưa điện thoại lên, lia camera về phía khuôn mặt Bống.
Anh zoom thật gần, chụp liên tục hàng chục kiểu, từ mọi góc, tỉ mỉ đến ám ảnh.

Tôi chết lặng.

Sau đó, anh mở album ảnh trong máy — so từng tấm vừa chụp… với một album có tên:

“Hân – 2015”

Tôi chưa từng nghe cái tên này.

Tôi tua chậm đoạn camera quay màn hình.
Và khi thấy rõ bên trong album đó, tôi tê cứng người.

Trong đó là ảnh một bé gái khác, trạc tuổi Bống, cùng kiểu tóc, cùng dáng mặt… chỉ khác một điều:
Con bé kia có một vết thẹo nhỏ ở môi.

Những ảnh sau càng lúc càng cũ, mờ.
Đến bức cuối —

Một tờ giấy chứng tử.

Tên trẻ: Nguyễn Minh Hân
Ngày chết: 4/9/2015
Tuổi: 8

Tôi run bắn người.

Video vẫn tiếp tục.

Tuấn bắt đầu khóc. Giọng đứt quãng, hoảng loạn:

— “Không phải con… không phải con được…”

Rồi anh gục xuống thành giường, khóc nức:

— “Hân ơi… ba xin lỗi… ba xin lỗi…”

Ba?
Anh có một đứa con gái 8 tuổi… đã mất?
Và anh giấu tôi?

Tôi gọi ngay cả hai bên gia đình. Khi mọi người đến, tôi bật TV, chiếu lại toàn bộ video.

Căn phòng im phăng phắc.

Mẹ chồng tôi ôm đầu gào lên:

— “Trời ơi… nó lại phát bệnh rồi…”

Tôi quay sang, nghẹn giọng:

— “Bệnh gì? Tại sao ai cũng biết, trừ con?”

Bố chồng tôi run rẩy kể:

— “Năm đó, con bé Hân đi học về, Tuấn mải chơi cờ tướng nên để nó tự qua đường. Xe tải tông… chết tại chỗ. Tuấn suy sụp, bị ám ảnh nặng. Cứ thấy bé gái bằng tuổi Hân là nghĩ con bé vẫn còn sống. Chúng tôi điều trị cho nó hai năm trời mới tạm ổn. Gia đình sợ con không dám cưới nên… giấu.”

Tôi ngồi sụp xuống, không nói nên lời.


Twist cuối – lạnh sống lưng

Đúng lúc đó, Bống từ phòng bước ra, tay cầm một tấm ảnh nhàu nát mà tôi chưa từng thấy.

Là ảnh… Hân.

Giọng con bé run run:

— “Chú Tuấn không làm gì con đâu mẹ… Nhưng… con nhớ chú từng bế con như vậy… lâu lắm rồi… từ trước khi con gặp mẹ…”

Toàn thân tôi nổi gai.

Tuấn lập tức giật tấm ảnh, hét lên:

— “KHÔNG! Không thể nào! Con bé chết rồi! Tôi tự tay chôn nó mà!”

Cả họ đứng chết lặng.

Còn tôi, nhìn gương mặt Bống — những nét mà tôi từng nghĩ giống mình — giờ như có một gương mặt khác chồng lên.

Một nỗi sợ bò dọc sống lưng.

Bống thật sự sinh ở đâu?
Quá khứ của bố mẹ ruột con bé là gì?
Và sự trùng hợp rùng rợn này… có thật chỉ là trùng hợp?

Câu trả lời…
vẫn ở đâu đó, giống như thứ nằm sau cánh cửa phòng ngủ của con tôi mỗi đêm.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *